ĐIỂM SON HẢI CHIẾN HOÀNG SA
Trích trong "Sự Thật Hải Chiến Hoàng Sa 19/01/1974" lần tái bản năm 2022.
Thềm Sơn Hà
Có mặt ở Hoàng Sa từ ngày 15/01 các chiến sĩ Hải quân đã làm tròn trách nhiệm
của mình với tinh thần chiến đấu cao độ, quả cảm, can trường không màng hy sinh mạng sống, quyết không đào thoát ở lại tàu tử
chiến với địch quân.
Họ đối đầu với các tai họa một cách chuyên nghiệp, chứng tỏ khả năng chuyên môn
và trình độ hiểu biết cao về nghề nghiệp của mình.
Trên chiến hạm, chỗ dành riêng
cho vị Hạm trưởng (HT) là đài chỉ huy. Với những vách thép bao quanh cũng không
thể nào che chỡ được súng đạn nhất là những quả đạn công phá từ các khẩu đại bác.
Trong chiến trận, Hạm trưởng không màng sống chết ngạo nghễ hiện diện thường
xuyên trên đài chỉ huy, trực tiếp quan sát, liên lạc và điều động nhân viên.
Không những thế, HT còn có trách nhiệm bảo vệ con tàu, nhất là Hạm trưởng hai
chiếc HQ 10 và HQ 16 vừa chống trả địch, vừa phải chú tâm theo dõi vị trí để
tránh vướng san hô, vì khi tàu lên cạn sẽ trở thành mục tiêu lý tưởng cho các khẩu súng của địch.
Đài chỉ huy ở vị trí cao, thường nằm cách mũi khoảng 1/3 chiều dài chiến hạm, và
là mục tiêu chính yếu của các khẩu đại bác địch khi xảy ra hải chiến, vì một
khi đài chỉ huy bị phá hủy hệ thống chỉ huy đầu não của con tàu sẽ bị tê liệt.
Với lòng yêu nước cao độ, với quyết tâm xua đuổi giặc thù ra khỏi lãnh thổ các
vị Hạm trưởng không dằn được sự phẫn nộ, nhất định không nhường nhịn đâm trả đủa
vô tàu địch khi bị chúng khiêu khích.
Đôi lúc quá bực tức, không thể vận chuyển lại gần để ngăn tàu địch tiến vào đảo,
HT đã yêu cầu đươc khai hỏa để ngăn chặn chúng.
Nhân viên trên tất cả các chiến hạm chiến đấu trong tình trạng căng thẳng, phi
cơ địch bay đe dọa trên đầu, căn cứ địch chỉ cách khoảng 40 hải lý.
Trận chiến khởi đầu với các tin bất lợi như trở ngại tác xạ, trúng đạn ngay đài
chỉ huy, Hạm trưởng hy sinh, đạn trúng vô hầm máy nước tràn vào, radar, máy
truyền tin, máy điện bất khiển dụng.
Bao nhiêu hy vọng Không quân sẽ bay ra yểm trợ nhưng không được đáp ứng, hệ thống
truyền tin bị tê liệt khiến các chiến hạm không liên lạc được với nhau gây nên
tình trạng hoang mang mỗi chiến hạm phải tự lo liệu cho chính mình …Hệ thống
radar bất khiển dụng, chiến hạm hải hành bằng phương cách phỏng định trong vùng
biển đầy rủi ro …
Tinh thần chiến đấu của tất
cả các chiến sĩ HQ trên bộ và trên chiến hạm trong trận hải chiến HS được thể
hiện qua các ghi nhận
trung thực từ nhật ký hành quân của TTHQ/HQ, các bài viết từ các nhân chứng liên hệ, nhận xét của các giới
ngoài Hải quân, từ tài liệu TC và qua sự ghi nhận của Gerald Kosh.
• Tuần dương
hạm Lý Thường Kiệt
- HQ 16, Hạm trưởng HQ Trung tá Lê Văn Thự k.10/SQHQ/NT.
Ngày 18/01, khi tàu địch
vào vùng nước cạn định đưa người lên đảo Cam Tuyền, HQ 16 không thể đuổi theo, HT quá bực tức yêu
cầu
được
tác
xạ
trước
mũi
tàu
địch
và lần
tiếp
theo xin bắn
lên đảo
để
ngăn
chặn
tàu địch,
nhưng
cả
2 lần
đều
bị
từ
chối.
Sáng ngày 19/01, khi tàu
389 TC cố
tình đụng vào phần mũi HQ 16, Hạm trưởng HQ 16 khéo léo vận chuyển tránh được cú đụng này, sau
đó
không cần
xin lịnh
cấp
trên ông đã
xoay sở
đụng
lại
làm hư
hại
đài
chỉ
huy chiếc
389.
Các vị Hạm trưởng đã tuyệt đối
thi hành lịnh thượng cấp, tuy nhiên khi nhận xét sự bất khả thi, họ đã trình bày
thẳng thắn, chẳng hạn sáng ngày 19-1, khi nhận thấy lịnh pháo kích lên đảo
không hợp lý Hạm trưởng Thự không ngần ngại đưa ra ý kiến.
Khi
bắt đầu giao chiến, khẩu đại bác 127 ly do HQ Trung úy Đoàn Viết Ất* điều khiển
đã chính xác nhắm trúng vô tàu địch: [Từ
lỗ tròn của ổ đại bác 127 ly trước mũi, Trung uý Ất đã đứng hẳn người lên, nhô
cả thân mình lên trên ụ súng để tận mắt chứng kiến kết quả của những viên đạn
đang nổ, điều chỉnh những sai sót. Tiếng oang oang thường ngày của Ất được dịp
phát ra từ đó mà ở đài chỉ huy chúng tôi nghe được: "Lên hai độ",
"xuống một độ", "bên phải", "bên trái một chút".
Cả đài chỉ huy cùng chăm chú theo dõi từng viên đại pháo nổ xung quanh tàu địch,
bỗng ồ lên như ong vỡ tổ: "Trúng rồi"]
Và trong lúc giao chiến, khi
chiến hạm lâm vào tình trạng cực kỳ hiểm nguy: “[Ðài chỉ huy trong một phút bỗng vắng tanh vắng ngắt. Trên đó, Hạm trưởng
đang nặng nhọc lái tàu. Nhìn cái dáng cao gầy của ông đứng trước tay lái trong
khung cảnh vắng lặng của đài chỉ huy, tôi như cảm thấy hết nỗi cô đơn của ông,
của một Hạm trưởng đang trong tình trạng tuyệt vọng; nhưng trên nét mặt phong
trần và đôi mắt đăm chiêu vẫn chứng tỏ nét kiêu hùng … một hầm máy chủ lực ở tả hạm đã bị ngập làm
bất khiển dụng 2 máy chính, hai máy điện độc nhất còn lại, và cũng một máy ép
gió độc nhất còn lại. Tàu đã mất điện hoàn toàn. Cả chiếc tàu trở thành một hầm
tối như trong một hang động hoang sơ nào đó. Radar ngừng chạy, mất liên lạc
truyền tin với các đơn vị bạn làm cho HQ4, HQ5 và Bộ Tư lệnh Hải quân vùng I cứ
ngỡ rằng HQ16 cũng đã đào thoát hay chìm sâu dưới lòng đại dương.
La bàn điện mất điện nên tàu phải sử dụng la bàn từ như một chiến thuyền nào đó
có từ thế kỷ thứ 18 về trước … bánh lái tại đài chỉ huy không hoạt động nên chiến
hạm phải điều động những nhân viên to con khỏe mạnh xuống hầm bánh lái để trực
tiếp quay bằng tay cái bánh lái khổng lồ.
Hạm trưởng đích thân lái tàu rời khỏi eo biển nguy hiểm và các nhân viên cơ điện
khí của Ðại uý Hiệp đang tận tình sửa chữa 1 trong 2 máy điện của hầm máy hữu hạm:
Hạm trưởng đã dùng máy PRC 25 – Máy truyền tin độc nhất còn hoạt động.]
Đoạn viết trên do chính vị
SQ trên chiến hạm lúc bấy giờ là HQ Trung úy Đào Dân đã cho thấy là ‘trong
một trận chiến mà vị Hạm trưởng phải tự mình
điều khiển tay
lái, cũng đủ chứng tỏ tình
trạng chiến hạm nguy ngập
như thế nào!’
Ngoài ra toán đào thoát từ đảo Vĩnh Lạc do HQ Trung úy Lâm Trí Liêm* chỉ huy đã
chứng tỏ tinh thần đồng đội, sống chết bên nhau, qua 9 ngày lênh đênh trên biển
trên chiếc bè con chứa đến 15 người, gian nan khổ cực chịu đựng đói khát, nóng
ban ngày, lạnh về đêm chia từng giọt nước từng miếng ăn.
• Khu trục hạm Trần Khánh Dư HQ 4 Hạm trưởng HQ Trung tá Vũ Hữu San k.11/SQHQ/NT
Vừa đến vùng, HT San được chỉ định làm Sĩ quan Thâm niên Hiện diện nhận lịnh đưa 27 Biệt hải lên đảo Cam Tuyền. Trong lúc này tàu TC cũng có cùng ý định. Do vậy khi HQ 4 vừa hạ tiểu đĩnh xuống nước, tàu TC cũng cố gắng hạ tiểu đĩnh của họ, tuy nhiên các chiến sĩ HQ 4 phản ứng nhanh lẹ hơn, hoàn tất việc hạ tiểu đĩnh xuống nước trước nên tàu TC buộc lòng phải kéo tiểu đĩnh lên.
Qua trưa ngày 18/01, Đại Tá Ngạc trên
HQ 5 ra lịnh HQ 4 và HQ 16 lên đảo Cam Tuyền để ngăn cản chiếc 407 đưa người
lên đảo.
Chiếc 402
di chuyển một cách bất thường rất gần với HQ 16, còn chiếc 407 đâm ngang trước mũi HQ 4 chỉ cách khoảng 10 m. Quá tức giận trước hành động ngang ngược của chiếc 407, khi tàu TC vừa bắt đầu cắt ngang
mũi HQ 4
chỉ cách
khoảng 10m,
hạm trưởng ra lịnh vận chuyển dùng mũi tàu ủi thẳng vào phòng lái tàu 407, mũi HQ 4
và neo mũi vướng vào cửa và hành lang phòng lái làm gãy hành lang và cong cửa phòng lái, lúc bấy giờ hai
chiếc tàu
Trung Cộng đành phải nhượng bộ, rời vùng
chạy vòng
qua phía nam Cam Tuyền, sau đó chạy về phía
hai đảo Quang
Hòa và Duy Mộng”
Viên chức cơ quan DAO Kosh xác nhận chỉ
có thể quan sát một bên hông HQ 4 và thấy được rõ ràng là tàu TC 407 nằm ngay
sát bên HQ 4 và sau đó qua hệ thống âm thoại Kosh nghe là tàu TC đã đụng vô HQ
4 và phòng lái của tàu TC đã bị hư hại.
Và tương tự như Hạm trưởng HQ 16, Hạm trưởng HQ
4 đã 2 lần thẳng thắng trình bày ý kiến:
1.- Giữa khuya
qua sáng ngày 18-01, Tư lệnh/VIDH ra lịnh Hạm trưởng HQ 4 đổ bộ toán Biệt hải
lên đảo Duy Mộng. Tuy nhiên, sau
khi quan sát tình trạng trên đảo Duy Mộng, HT Vũ Hữu San đã trình bày những điểm bất lợi và lịnh này đã được
hủy bỏ.
2.- Sáng ngày 19-1, Hạm trưởng HQ 4 cũng đã thẳng thắn phát biểu ý
kiến: "Báo cáo, tôi là quân nhân,
tôi chấp hành quân lệnh nhưng hiện nước cờ đã bị lộ, không còn yếu
tố bất ngờ. Muốn đổ bộ lên chiếm đảo trước mắt phải tiêu diệt lực
lượng trên biển rồi sau đó mới tính đến việc đổ quân. Hiện nay tàu
địch gấp đôi tàu ta, quân địch đã đổ bộ từ sáng tới giờ đầy trên
đảo, ta chỉ có hai trung đội thì làm sao thành công được”.
Khi bắt đầu trận hải chiến, HQ 4 là chiến hạm đầu tiên bắn trúng đài chỉ huy
274 làm giảm khả năng tác chiến của chiếc này và sau đó mặc dù bị trở ngại tác
xạ phải rút khỏi vòng chiến theo lịnh Đại tá Ngạc nhưng với khẩu 76,2 sau lái
tuy nhịp độ bắn chậm nhưng đã làm địch chùng bước vì thế HQ 4 không bị thiệt hại
nhiều.
Với tinh thần cảnh giác cao
độ HQ 4 đã làm trung gian chuyển các tin tức liên quan HQ 10, HQ 16 đến HQ 5 và
cũng chính HQ 4 đã phát hiện địch tăng viện hai chiếc Hainan 281, 282 đến vùng.
Ngoài ra tuy radar bất khiển dụng nhưng với kinh nghiệm hải hành HT Vũ Hữu San đã
điều khiển con tàu về đến Đà Nẵng an toàn.
Kosh lúc bấy giờ trên đảo Hoàng Sa quan sát, rất công tâm khi nhận xét:
“toán chiến sĩ cơ hữu thuộc HQ 4
trên đảo Cam Tuyền trội hơn quân Trung Cộng đổ bộ lên đảo và đã được huấn luyện kỹ, chỉ huy giỏi.”
Qua nhận xét trên của Kosh,
cho thấy mặc dù là lính thủy, nhưng khi cần các chiến sĩ HQ 4 đã chứng tỏ khả
năng chiến đấu trên bộ.
Khi HQ 4 tạm rút khỏi vòng chiến, HQ 5 vừa bao che cho HQ 4 cùng lúc phải đối phó với hai chiến hạm địch 271 vả 396.
Tài liệu TC xác nhận đại bác 125ly trên HQ 5 tác xạ trúng K.274 5 viên và trúng K.271 4 viên.
Tương tự HQ 16, trên HQ 5 toán cơ khí và phòng tai do Cơ khí trưởng HQ Đại úy Lê Khắc Nguyền* điều động đã chứng tỏ khả năng chuyên nghiệp cao độ, vừa chiến đấu vừa chữa cháy, vá đấp lỗ thủng, sửa lại máy chánh, máy điện và khắc phục các khó khăn khác.
HQ Trung Úy Trương Văn Liêm ghi lại: [“ Cùng lúc, HQ5 bị hai tàu địch tấn công mãnh liệt. Khẩu 127 trúng đạn, bất khiển dụng. Thiếu úy Đồng tử thương tại chỗ. Giải tán khẩu 127 ly, nhân viên tăng cường cho 2 khẩu 20 ly hai bên và sân sau. Trung tâm truyền tin bị trúng đạn 100ly. Thượng sĩ nhứt điện tử Hảo, trưởng ban điện tử tử thương. Hệ thống truyền tin hoàn toàn tê liệt. Phòng cơ khí báo cáo phía hữu hạm, gần văn phòng cơ khí, trúng đạn 100ly cách mặt nước 2ft, lỗ thủng khoảng 3’x5’, nước biển tràn vào mỗi khi tàu lắc. Phía TC bắn một hỏa tiển cầm tay qua ngang đài chỉ huy. Máy điện sụp. Radar phòng không bất khiển dụng… Phòng chuyển đạn 127 cháy. HT cho đánh ngập hầm đạn, sợ bị nổ.
Đại tá Ngạc cố gắng liên lạc với không quân nhưng
vô hiệu, gọi HQ 4 cũng biệt vô âm tín. Không quân địch vẫn xuất hiện trên cao từng
đoàn từ lúc sáng. Khói lữa khắp nơi.
Toán phòng tai được tăng cường. Ghi nhận thượng từng kiến trúc của chiến hạm bị
trúng nhiều đạn 37 ly của địch. Trên đài chỉ huy, HT đang vận chuyển để dồn tàu
địch về phía sau lái của chiến hạm và hai khẩu 40 ly sân sau tác xạ cầm chân. Đại
tá Ngạc đang ở bên hữu hạm vẫn cố gắng liên lạc với không quân …Hải hành trong
đêm. Âm thầm. Không đèn hải hành. Radar hoạt động nhưng tầm xa bị hạn chế. Vận
tốc giới hạn vì hầm đạn 127 ở mũi tàu đầy nước. Lỗ thủng ngang hông đã được
toán phòng tai dùng hai tấm nệm cá nhân và ván ép tạm thời dựng lên để ngăn nước,
nhưng bơm điện chìm vẫn chạy 24/24 để bơm nước ra ngoài. Toán quan sát được
tăng cường. Sau một ngày làm việc không ngừng, tất cả đều mệt mỏi.”
- Hạm trưởng Ngụy Văn Thà: trên đường đến HS, Hạm trưởng ra lịnh kiểm soát tất cả mọi ụ súng, đem đạn tối đa từ hầm đạn lên các dàn súng nhưng tất cả các khẩu súng đều phải bao lại và nòng súng chỉa lên trời, HT khuyến khích tất cả các nhân viên không thuộc phiên đi ca cố ngủ để lấy sức cho những ngày kế tiếp. Ngoài ra ông ra lịnh mang lương khô để ở các nhiệm sở tác chiến và kiểm soát lại 4 bè cấp cứu cùng các hộp mưu sinh thoát hiểm. HT còn ra nghiêm lịnh bắt buộc tất cả nhân viên phải mặc áo phao và đội nón sắt mặc dù trời rất nắng và nóng bức. Đây là những chỉ thị rất sáng suốt của một cấp chỉ huy đầy kinh nghiệm, tiên liệu được những điều có thể xảy ra cho chiến hạm trong một trận hải chiến và cũng nhờ những nghiêm lịnh này mà các chiến sĩ HQ 10 trong lúc đào thoát đã có sẵn một số nước uống, thực phẩm khô để cầm cự trong thời gian đầu và áo phao đã giúp họ không bị chìm cũng như che chở bớt cơn lạnh về đêm.
Trước khi bắt đầu trận hải chiến, HQ 10 nhận lịnh tác xạ lên đảo như là dấu hiệu khai hỏa, tuy
nhiên khi tàu địch hung hăng tiến đến gần, HT đã
sáng suốt tác xạ thẳng vào chúng.
Và tuy chỉ có một máy khiển dụng gây bất
lợi về tốc độ và khả năng vận chuyển, dưới sự chỉ huy dũng cảm của Hạm trưởng,
HQ 10 đã tả xông hữu đột trong trận chiến.
Khi kho đạn 127 ly trước mũi HQ 16 bị trúng đạn thủng một lỗ và tiếp theo khẩu
127 bất khiển dụng, HQ 10 quay sang tiếp cứu HQ 16, tấn
công cả hai chiếc 389 và 396. Khẩu 76,2 tác xạ chính xác vào chiếc 389 trúng
sân sau, phòng truyền tin, phá hủy khẩu đại bác 37 ly, hầm đạn phát nổ ảnh hưởng
đến máy phát điện bị tê liệt và hệ thống lái bất khiển dụng. Đợt tấn công này
đã gây thiệt hại nặng cho 389.
Ngoài ra HQ 10 còn bắn trúng boong chiếc 396, gây thương vong. Khoảng 11 viên đạn
76,2 từ HQ 10 đã xuyên thủng đài chỉ huy 396, phòng ngủ trên và dưới mặt nước
và hầm đạn.
- Hạm phó Nguyễn Thành Trí: khi đài chỉ huy bị trúng hỏa tiễn gây tử vong cho HT và hầu hết các chiến sĩ ở ĐCH và phòng lái, dù bị thương HP vẫn cố gắng điều khiển con tàu đâm vào tàu địch 389 gây hư hại nặng nề làm hỏng ý định xua quân chiếm đoạt HQ 10 của địch. Chiếc 389 này sau đó đã bị phế thải.
Mặc dù ra lịnh đào thoát nhưng HP vẫn muốn ở lại tàu chết theo Hạm trưởng.
Khi hai chiếc 281, 282 quay lại tiến gần đến các bè, HP Nguyễn Thành Trí dặn các nhân viên trên bè: “nếu bị bắt, bị đánh cũng đừng khóc, đừng van xin.”
- Hạ sĩ 1/VC Lê Văn Tây và Hạ sĩ 1/VC Ngô Sáu đã oai hùng quyết ở lại tàu, tử thủ chết theo
đồng đội. Những tràng đạn của hai anh nhắm vào tàu địch đã làm chúng khiếp đảm,
vì thế mặc dù hai chiếc
loại Hainan 281 và 282 đến vùng giao chiến lúc 12:12H nhưng đến 14:52H chúng mới
đánh chìm HQ 10 (xem bài ‘Hộ tống hạm Nhựt
Tảo đi vào lịch sử’).
• Toán Hải kích và Biệt hải.
Toán 27 Biệt hải theo HQ 4 có mặt ở HS từ trưa 17/01, ngay lập tức đổ bộ lên đảo Cam Tuyền.
Sau khi được toán cơ hữu trên HQ 4 thay thế họ trở về tàu lúc 10:27H ngày 18/01.
Sáng sớm ngày 19/01, Đại tá
Ngạc ra lịnh toán Biệt hải 27 trên HQ 4 đổ bộ lên hướng Nam và toán Hải kích 22
người trên HQ 5 đổ bộ lên hướng Tây Nam đảo Quang Hòa.
Cả hai toán đều được Đại tá Ngạc ‘chỉ thị là không được nổ súng và lên
bờ yêu cầu toán quân của họ rời đảo.’
Khoảng 6 giờ sáng, HQ 4 tiến sát đảo Quang Hòa, khi gần đến đảo, bằng ống nhòm
và mắt thường từ đài chỉ huy đã phát hiện doanh trại và cột cờ có cờ Trung Quốc.
Khi đến vị trí, Hạm trưởng ra lệnh cho toán Biệt hải 27 rời
tàu xuống 3 xuồng cao su.
Lúc 06:30H, lực lượng Biệt hải đặt chân lên đảo họ phải lội qua
đầm nước; có nơi nước đến tận thắt lưng nên lực lượng người nhái tiến vào rất
chậm chạp bên trong đảo rất im lìm,
trên tàu mọi cặp mắt, mọi ống nhòm đều nhìn trên đảo, bất cứ chuyển động nào
trên đảo đều được báo cáo cho Hạm trưởng. Cờ VNCH được cắm lên bờ cát và hốc
đá, lực lượng tiếp tục tiến vào bên trong đảo.
Toán Hải kích trên HQ 5 xuống xuồng cao su để vô bờ, từ chỗ chiến hạm thả trôi
vô bờ cũng gần thôi, nhưng thấy
xuồng không vô gần bờ mà càng lúc càng xa bờ, có lẽ có một luồng nước hoặc gió
thổi quá mạnh đã đẩy xuồng đi về một hướng khác, HQ 5 phải thả “yu yu” xuống để
kéo các xuồng Hải kích vô gần bờ.
Thi hành lịnh thượng cấp, không đếm xỉa đến bọn chúng, xuồng hải kích tiếp tục
tiến vào, tuy nhiên không thể vượt qua bãi đá ngầm, họ phải đi bộ vào. Mực nước
biển sâu ngang thắt lưng, có chỗ sâu ngang ngực.
Khoảng cách từ riềm san hô (nơi họ rời xuồng để đổ bộ) vào trong bãi cát khoảng
700 m. Một người bình thường phải mất 15-20 phút mới có thể đến nơi.
Trưởng toán đổ bộ, Trung úy Đơn báo cáo là họ đã tiến vô sâu khoảng mấy chục
mét và quân TC trên bờ xuất hiện, dàn hàng ngang chận lại khoác tay ra hiệu cho
họ đi ra.
Vì Ðại
tá Ngạc ra lệnh Hải kích chiếm lại đảo bằng biện pháp ôn hòa, có nghĩa là đảo
thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa, yêu cầu quân Trung Cộng phải rời khỏi đảo,
nên Hải kích dù trang bị tối tân nhưng súng chỉ chỉa lên trời, trong khi đó quân
Trung Cộng chỉa súng vô bụng Hải kích, càng lúc càng đẩy lùi Hải kích về lại bải
biển, nơi họ đã đổ bộ.
Trước tình trạng giằng co, Ðại tá Ngạc ra lệnh cho Trung úy Lê Văn Ðơn trưởng
toán Hải kích đổ bộ tiến về phía Ðông đảo chiếm ngọn đồi nhỏ.
Khi toán Hải kích bắt đầu di chuyển, quân Trung Cộng liền nổ súng, bắn hạ ngay
Trung Úy Ðơn (quân Trung Cộng biết rõ
Trung úy Ðơn là cấp chỉ huy) và Hạ sĩ nhất Ðỗ Văn Long, ngoài ra còn làm 3
Hải kích khác bị thương.
Lúc 08:30H, khi địch nổ súng gây thương vong, họ vẫn tuyệt đối tuân lịnh không phản pháo, chỉ khai hỏa sau khi nhận được lịnh.
Lúc 09:10H, Đại tá Ngạc ra lịnh toán Hải kích và toán Biệt hải rút lui. Dù đang ở trong tình trạng căng thẳng, toán Hải kích vẫn quyết tâm mang các đồng đội bị thương và xác Trung úy Lê Văn Đơn trở về tàu.
Họ rất đau lòng khi phải bỏ xác Hạ sĩ Đỗ Văn Long ở lại vĩnh viễn trên đảo Quang Hòa để làm chứng nhân lịch sử cho hành động xâm lấn của bọn giặc đỏ Bắc phương.
Các dẫn chứng
trên chứng tỏ hai toán Hải kích và Biệt hải rất kỷ luật, dù gặp bao chướng ngại
vẫn cố gắng khắc phục đặt chân lên bờ, và rồi khi chạm trán địch quân họ phải đè
nén cơn phẫn nộ tuân theo nghiêm lịnh không được nổ súng.
Ngoại trừ HQ 10, lực lượng Hải kích có số
thương vong cao nhất so với các chiến hạm còn lại.
• 4 Hải
kích hy sinh trong số 23 người trên HQ 5 (2
chiến sĩ hy sinh trện đảo và 2 chiến sĩ hy sinh trên tàu, không ghi nhận tổn thất
nhân mạng toán Hải kích 20 người trên HQ 16).
• 1 Biệt
hải hy sinh trên HQ 4.
______________________________
CHÚ THÍCH
* • HQ Đại úy CK Đoàn
Trọng Hiệp
(K.14/SQHQ/NT) và HQ Đại úy CK Lê
Khắc Nguyền (Hàng Hải
Thương Thuyền) được đặc cách thăng cấp HQ Thiếu tá tại mặt trận.
• HQ Trung úy Đoàn Viết Ất, HQ Trung úy Lâm Trí Liêm, HQ
Trung úy Lê Văn Dũng, HQ Trung úy Nguyễn Minh Cảnh được đặc cách thăng cấp HQ Đại úy tại mặt trận.
• Ngoài ra còn một số quân nhân các cấp được thăng
cấp tại mặt
trận, nhưng không rõ
chi tiết.
No comments:
Post a Comment